&ldquo !important;Muốn sang thì bắc cầu kiều
Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy”
“Nhất tự vi sư, bán tự vi sư”
Câ !important;u nói đó nhắc nhở mỗi người về đạo thầy trò: sống ở đời là “phải biết ơn người dìu dắt dạy dỗ mình, dù chỉ là điều nhỏ nhặt nhất”. Từ ngàn đời nay, nghề dạy học luôn được xem là “nghề cao quý nhất trong các nghề cao quý, nghề sáng tạo nhất trong các nghề sáng tạo” (cố thủ tướng Phạm Văn Đồng đã nói )”. Dưới ánh hào quang của ánh sáng mặt trời, không có nghề nào cao quý bằng nghề dạy học” (Đôn-ki-xtôi) và các thầy giáo cô giáo chính là những “người anh hùng vô danh“ trong sự nghiệp trồng người. Người thầy được ví như những người lái đò ngày đêm cần mẫn chở con thuyền tri thức đưa mỗi lứa học trò đến bến bờ thành công. Có không ít những người thầy đã trở thành hình mẫu để học sinh cố gắng phấn đấu vươn tới. Ngày 20-11 hằng năm là ngày mỗi học sinh nói riêng và toàn dân nói chung thể hiện sự tri ân với công ơn của các thầy cô. Thầy cô không chỉ là người dạy chữ, mà còn dạy mỗi chúng ta cách làm người. Thầy cô còn là người vun trồng, chắp cánh những ước mơ trong mỗi học trò. Hằng ngày trên mục giảng, hàng đêm bên giáo án, mái tóc thầy ngày càng nhiều sợi bạc, thì những lứa học trò với tri thức, hoài bão, khát vọng được chắp cánh cũng ngày một nhiều thêm, thế hệ này nối tiếp những thế hệ kia bước đến tương lai bằng con đò mà thầy là người cầm lái. Bước qua chuyến đò, có người thành công, cũng có người thất bại nhưng chắc chắn một điều, sâu thẳm trong mỗi người đều ghi nhớ công ơn người lái đò ấy - người Thầy. Để thể hiện tình cảm đó, lớp 4A5 chúng em đã gửi gắm tình yêu quý, sự quý trọng của mình đối với thầy cô qua ngày lễ trọng đại này.
Dưới đây là một số hình ảnh: